Nhà nghiên cứu, nhà thơ Nhật Chiêu vừa sáng tạo ra một thể thơ mới dựa theo hình thức của các quẻ trong Kinh Dịch - gọi là "Thơ Tượng quẻ". Nhà thơ đã làm đủ 64 bài thơ, sắp xếp theo hình tượng của 64 quẻ - trong mỗi bài thơ, nhịp thơ đi theo nhịp của các hào âm và dương. Mỗi bài thơ được trình bày kèm với từng tượng quẻ để thấy rõ điều đó.
Trân trọng giới thiệu 16 bài thơ tượng quẻ trong chùm thơ Nước lửa đất gió của ông.
1. mưa và đất
mưa đến đây mưa đến đây
và mưa mang theo điệu hát
mưa còn bay đất còn ngây
ai như dại ai như say
ngực nàng mọng môi mưa đầy
nàng một cõi mưa nghìn tay
2. lửa và trời
bên trời có một vừng hồng
và trong em một ánh lửa
có gì rực rỡ hơn không
bầu trời dẫu xanh dào dạt
có gì xanh hơn đôi mắt
bốn mùa tỏa ánh tình xanh
3. sấm rền trong đất
đưa bóng mình đến chân trời
đưa bóng mình lên đỉnh núi
đưa bóng mình ra xa khơi
rồi một ngày quay bước lại
đưa chiếc bóng về tinh khôi
cười vang trong cuộc quy hồi
4. hồ và núi
hôn ngón ngọc ấp chân ngà
dưới trời ban sơ lộng lẫy
khi cặp đùi hồng đưa tơ
đẩy nhịp con tim mê dại
lưng nghiêng dốc môi ngập bờ
ta du tử em sông hồ
5. bầu trời dưới sấm
sấm nổi lên trời hạ thấp
trời bao dung thơ bao dung
biết bao sấm sét hãi hùng
được gói vào thơ đâu đó
biết bao tú lệ tinh anh
được gói vào trong lá cỏ
Nhà nghiên cứu - nhà thơ Nhật Chiêu
6. trong đất cây mọc
trong lòng đất có mầm cây
điệu ca thầm không ai hay
trong lòng đất có rừng cây
như có mùa xuân trong đất
như có mùa thu trong mây
đời mọc lên dâng nắng đầy
7. đầm cạn nước
quẻ khốn (nguy)
nước trong đầm chảy đi đâu
đầm như chưa từng sóng sánh
nằm ôm khô cạn mà đau
và cây xanh bị vây khốn
rũ rượi tan hương nát màu
những bông hoa lặn về đâu
8. gió theo gió
tự thả mình đi như gió
và ném mình vào lãng du
ai không là người ở trọ
và ân ái với hư vô
tự thả mình đi như gió
mà nghe bụi cũng giang hồ
9. trời nằm dưới gió
quẻ tiểu súc (tích tụ nhỏ)
lơ mơ trời nằm dưới gió
mà gió đang chơi dồn mây
mưa trong mây mưa trong mây
hay gió sẽ dìu nàng bay
trong gió nàng như tung cánhdẫu rơi dưới ánh trăng đầy
10. đầm nước dưới trời
quẻ lý (dẫm bước)
nơi đây đầm nước thanh tân
soi bóng trời xanh biêng biếc
như giọt sương ôm ấp nguyệt
trong trò chơi trong ái ân
đầm nước là cô gái nhỏ
lấp lánh niềm vui tuyệt trần
11. đất trời giao hoan
quẻ thái (thư thái)
ai mang nước ái nâng nàng
ai đâu đó cho nàng tắm
hỡi thánh thiên như vô hình
nhưng người có muôn hình sắc
mặt trời hư không bóng tối
và đôi mắt của uyên nguyên
12. trời đất chia phôi
quẻ bĩ (u ám)
có khi trời đi đằng trời
có khi đất đi đằng đất
như là mọi cuộc chia phôi
như giấc mộng như nước trôi
như giọt lệ như bụi đời
như gió thoảng như nụ cười
13. lửa sáng dưới trời
quẻ đồng nhân (hòa đồng)
bên mình có năm đồng tử
ngày ngày đều dự phần vui
đó là đất nước gió lửa
và không cùng bày cuộc chơi
lửa đang vẽ những chân trời
cho bước chân người đi tới
14. có một vừng hồng
quẻ đại hữu (bội thu)
bên trời có một vừng hồng
và trong em một ánh lửa
có gì rực rỡ hơn không
bầu trời dẫu xanh dào dạt
có gì xanh hơn đôi mắt
bốn mùa tỏa ánh tình xanh
15. đất cưu mang núi
quẻ khiêm (khiêm nhu)
nhìn đất thấp tiếng đá rơi
đất vươn mình núi nhạo cười
lời đá dội ôm lấy núi
bởi cưu mang núi lâu rồi
có khác nào biển rừng mưa
mang hạt bụi nắng núi ơi
16. sấm rền trên đất
quẻ dự (vui vầy)
sấm rền vang hát vỡ vụn
sấm rền vang cười tan hoang
mê li bùng cơn lửa nổi
mà bước trăng mà nhịp sóng
sấm thanh tẩy đêm dẫn lối
ngân điệu đàn cũng tình tang
17. sấm động dưới hồ
quẻ tùy (đi theo)
tiếng nước xao trong hồ động
nhịp mùa trong nước và trăng
bước thầm của bóng thời gian
thời để yêu thời quay quắt
thời để chết thời bình an
chiếu lên gương mặt của nàng
18. đường gió núi ngăn
quẻ cổ (cứu vãn)
núi chặn đường đi của gió
gió đi đâu ý về đâu
gió sẽ dừng ý sẽ ngưng
sửa sang ngôi nhà xiêu đổ
cứu vớt những linh hồn xưa
cứu thực tại cùng cơn mơ
19. dưới đất là hồ
quẻ lâm (đến lúc)
dưới lòng đất như nàng đến
đây người đón bờ cát trắng
một ao hồ giữa rừng mơ
nọ người chờ ngàn sóng xô
và khi bóng nàng thoáng hiện
không gian cũng hóa ra hồ
20. gió tràn lên đất
quẻ quán (nhìn thấu)
khi gió tràn lên mặt đất
như hơi thở của người tình
ngày phơi phới thấy thì thầm
nghe long lanh đất rung mình
lòng mông mênh dưới lá cỏ
trong mắt huyền đón gió lên
21. chớp lóe sấm rền
quẻ phệ hạp (xuyên thấm)
chớp lóe tình như bất ngờ
và sấm dậy mùa phiêu du
đó là khi nàng đón nhận
vào trong nàng đêm thơ dại
một làn sóng đêm vỡ bờ
khi giọt mưa tình còn nóng
22. chân núi lửa ngời
quẻ bí (trang sức)
dưới chân núi lửa chiếu ngời
nàng đơn sơ khi nắng tỏa
như ánh lửa trên môi cười
đôi mắt như sương thấm ướt
từ vĩnh cửu vào pha phôi
là khi núi rạng niềm vui
23. núi cũng rơi
quẻ bác (tiêu mòn)
còn chiếc cây mùa đông ấy
lá rơi rụng thời hao gầy
mùa sương mù mùa nắng tắt
và núi cũng thời rụng rơi
cành tả tơi mùa cỏ áy
mùa pha phôi có khi rơi
24. sấm trong lòng đất
quẻ phục (quay về)
đưa bóng mình đưa bóng mình
đưa bóng mình rồi một ngày
đưa chiếc bóng đến chân trời
lên chóp núi ra xa khơi
quay bước lại về tinh khôi
cười vang trong cuộc quy hồi
NHẬT CHIÊU
http://hoangvanlac31.blogspot.com/
Theo http://nhavantphcm.com.vn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét