Kiến tánh không phải là một chuyện xa vời, không phải là một lý thuyết suông. Vì trong đời sống không có một phút giây nào mà bạn không có nó. Như sau một giấc ngủ ngon, vừa thức dậy, bạn đã chạm với nó rồi. Vừa mở mắt, bạn đã có nó ngay… khi mắt chạm sự vật, giây phút đầu tiên trong ngày bạn đã có nó. Mắt bạn và sự vật đều vô tư, như khi nhìn một đoá hoa, hoa và bạn đều thong dong, tự tại như nhau. Tuy nhiên, cái vô tư lập tức biến mất ngay khi một ý niệm hay phân biệt khởi lên nơi bạn và cái thong dong tự tại cũng liền chấm dứt.
Có những lúc ta nghe tiếng động, tiếng chim hay tiếng người nói như một dòng trôi chảy của thanh âm ngang qua tai, nếu ta không có ý nghĩ gì đến nó thì trần cảnh và và các căn không có gì trở ngại lẫn nhau. Một khi bạn trào lên cảm nghĩ, phân tích và nhận định thì nó liền mất. Khi ta vung tay lên rồi hạ xuống theo bước chân mà không có dụng ý, cánh ta qua những động tác kia đã thoát ngoài những ý nghĩ dục vọng, nó luôn liền lạc trôi chảy trong cái vô tâm hồn nhiên. Cũng như vậy, mỗi cành hoa lay động, mỗi chiếc lá lung linh nhảy múa đu đưa theo chiều gió là cái tĩnh lặng vô ngôn tuyệt đối ngàn đời, nó vượt thoát khỏi sự so đo, tính toán, phân tích… của tâm, của tình ý, của người và ta….
THEO BẠN CÓ THỂ KIẾN TÁNH CÓ KHÓ KHÔNG?
Nguồn: http://nguoimaytrang.com/vn/may/bai-viet/kien-tanh-3.html
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét