Thứ Tư, 3 tháng 12, 2014

"Hào quang" của cơ thể sống chính là "hồn"

4/7 phần của cơ thể thuộc về linh hồn

GS.TS Khoa Học Đoàn Xuân Mượu, nguyên viện trưởng Viện Văcxin, tác giả cuốn sách "Khoa học và vấn đề tâm linh" khẳng định, linh hồn là bất tử và tồn tại sau khi chúng ta chết.

Dựa trên các quan điểm của triết học Đông Tây, kết hợp với các bí truyền cổ đại, những trải nghiệm bất khả trị của các tôn giáo, tín ngưỡng thế giới... đã khẳng định cấu tạo con người gồm 7 phần gồm: Thể xác, năng lượng, cảm xúc và 4 cơ thể tâm thần.

Trong đó, chỉ có thể xác là hữu hình. 6 phần còn lại là năng lượng không đặc như thể xác. Phần nữa loãng hơn là năng lượng về linh cảm, đây là những cái xếp vào năng lượng chưa phải tế vi.

Thân thể tế vi gồm: Ngoại cảm, nhân quả, trí tuệ (tài năng di truyền), linh hồn là 4 phần thuộc về vật chất mịn. Vía, linh hồn, chức năng linh cảm... là những phần sau khi chết vẫn còn, chỉ chết phần xác. Phần kia còn mãi và giữ được nhân cách của con người - linh hồn.

Theo GS.TS Phan Anh, giám đốc Trung tâm Nghiên cứu Tiềm năng Con người, khoa học ngày càng phát triển, với nhiều phát minh quan trọng cho phép con người có thể hiểu biết về thế giới xung quanh nhiều hơn và do đó nhiều cái từ "vô hình" đã trở thành hữu hình. Chẳng hạn, cách đây trên 70 năm, các nhà khoa học đã đưa ra giả thiết về sự tồn tại của vật chất tối, chiếm 90% trong vũ trụ nhưng người ta không thấy và nắm bắt được bằng các khí cụ khoa học và người ta coi nó là "bóng ma vũ trụ".

Gần đây, sự kiện Bullet Cluster - sự đụng độ giữa hai thiên hà - người ta đã quan sát được và có bằng chứng về sự tồn tại của "vật chất tối" và "vật chất tối" dần sáng tỏ trong thế giới vô hình. Có những cái chúng ta chưa nắm bắt được thì nó vô hình và đến lúc nắm bắt được sẽ trở thành hữu hình.

Tương tự, mỗi con người có thể coi là một tiểu vũ trụ, trong đó có phần hữu hình và phần vô hình. Những gì chúng ta thấy được rõ ràng thì là hữu hình, còn những gì chỉ mới cảm nhận hoặc phỏng đoán, suy luận dựa trên một số quan sát gián tiếp vẫn thuộc "vô hình".

Hào quang trên ngôi mộ!

Cũng theo GS.TS Phan Anh, giám đốc Trung tâm nghiên cứu Tiềm năng con người, khi dùng một loại máy chụp ảnh đặc biệt, trong một số điều kiện nào đó, người ta chụp được con người với những vùng hào quang xung quanh. Đó là những quầng sáng nhiều màu sắc bao bọc xung quanh cơ thể. 

Một số quan sát về hào quang của những bệnh nhân ở phút cuối đời cho thấy, lúc này hào quang dần tách khỏi cơ thể và thoát ra ngoài khi người bệnh đã ngưng thở.

Sau 49 ngày, người ta lại thấy hào quang trở lại trên ngôi mộ và sau đó rời đi luôn. Như vậy, hào quang quan sát được không phải là thứ ánh sáng phát ra từ vật chất mà nó là một phần tồn tại cùng vật chất, là phần vô hình tồn tại song song với hữu hình.

Hào quang chứa đựng những thông tin gì và cùng với hào quang, còn có năng lượng vô hình nào tồn tại song song nữa? Nó có liên quan gì đến vật chất tối, năng lượng tối hay không... cho đến nay con người chưa biết hết. Nhưng qua quan sát, đúc kết và trải nghiệm thực tế cho thấy, năng lượng siêu hình chứa đựng các thông tin về con người vẫn tồn tại, vận động, chuyển hóa và có thể có tác động qua lại lên thế giới hữu hình.

Có cơ sở để suy luận rằng, "hào quang" (Aura) của cơ thể sống chính là "hồn", còn khi cơ thể sống không tồn tại nữa thì hào quang tách ra cùng với một phần năng lượng siêu hình thành phần vô hình thuộc về "tiểu vũ trụ".

4.800 bức thư chứng minh sự tồn tại của linh hồn

GS.TS Đoàn Xuân Mượu cho biết, chứng minh sự tồn tại của linh hồn có rất nhiều nghiên cứu có cơ sở vững chắc.

Đặc biệt, cuối thế kỷ XIX, BS Camille Flammarion, người Pháp đã bỏ ra 60 năm để nghiên cứu xem sau khi chết con người có còn lại gì không? Khi nghiên cứu ông đã không dùng phương pháp siêu hình như các nhà khoa học khác mà dùng phương pháp thực chứng của khoa học chính thống để nghiên cứu.

Ông thu thập chứng cứ từ khắp các địa phương trong nước Pháp và từ nhiều nước trên thế giới. Các thông tin được chuyển tải trong 4.800 bức thư từ những nguồn đáng tin cậy và được kiểm chứng chặt chẽ. Các bức thư này nói lên tính đa dạng sự xuất hiện linh hồn của người quá cố bởi chính những người thân và bạn bè của họ.

Từ 4.800 bức thư nhận được, BS Camille Flammarion nhận xét, những người đã chết tiếp tục sự tồn tại sau cái chết của thể xác. Họ tồn tại ở dạng vô hình mà ta không thể sờ, không thể thấy bằng mắt trong điều kiện bình thường. Sự tồn tại của họ hoàn toàn khác của chúng ta. Đôi khi họ tác động lên tâm thức của chúng ta và qua đó ta cảm nhận được sự hiện hữu của họ.

Chúng ta thấy họ như khi họ còn sống, từ cách ăn mặc, cử chỉ, giao tiếp. Đó là sự giao lưu giữa linh hồn người chết và linh hồn người sống. Đây không phải là hoang tưởng mà là hiện thực. Từ linh hồn phát ra những sóng nhẹ, khi tiếp cận với người sống có sóng cùng tần số thì tạo ra hình ảnh trong não bộ của người sống, khi ấy linh hồn vô hình, trở lên hữu hình.

Vầng hào quang quanh cơ thể báo hiệu triệu chứng của bệnh tật

Các máy móc hiện đại đã phát hiện sự phát sáng của cơ thể người. Trong một môi trường thích hợp, đôi khi mắt thường cũng nhìn thấy được. Quầng sáng đó được gọi là hào quang, có liên quan đến tình trạng sức khỏe con người.

Thực chất vầng hào quang bao quanh cơ thể người là biểu hiện trường sinh học của các cơ quan tạng phủ, các mô sống, là sự bức xạ năng lượng sinh học của cơ thể và môi trường chung quanh. Theo tiến sĩ khoa học Isakov (Liên Xô cũ), vầng hào quang hay vỏ trường sinh học có 3 lớp chủ yếu liên hệ chặt chẽ với nhau.

Lớp đầu tiên gần cơ thể người nhất, có hình dạng tương tự cơ thể, giống như "lớp áo giáp" bọc ngoài. Ra xa dần, nó có hình dạng như quả trứng, xa hơn nữa thành hình tròn và tỏa rộng ra mãi vô tận. Nói theo từ cổ, đó là phần hồn hay là phần năng lượng của ý thức, tư tưởng, tình cảm của một con người cụ thể. Các nhà khoa học đã khám phá và khẳng định, ý thức tư tưởng tình cảm con người cũng là một thứ vật chất mang tính hạt và sóng do một loại hạt nguyên tử siêu nhẹ cấu tạo nên. Lớp này bền vững hơn cả và mang sắc độ từ màu vàng đến màu xanh da trời.

Lớp thứ hai dễ thấy hơn, phản ánh trạng thái tình cảm. Lớp thứ ba liên hệ chặt chẽ với trạng thái sức khỏe. Đây là lớp trường sinh học mà các nhà y học năng lượng, các nhà khí công yoga, ngoại cảm thường quan sát để chẩn đoán bệnh và điều trị. Nhờ các thiết bị kỹ thuật lượng tử siêu dẫn, hệ thống kính màu đặc biệt, mắt kính có chứa dung dịch Tritanlomin hoặc bằng khả năng thấu thị, người ta có thể thấy hình dáng, màu sắc và kích thước của lớp vỏ hào quang này.

Nếu hình dáng, màu sắc và kích thước của hào quang thay đổi, biến sắc thì người đó có bệnh. Viện sĩ thông tin y học Vaxili kixeelep (Liên Xô cũ) nói: "Bất kỳ bệnh nào cũng gắn liền với sự hao hụt năng lượng do bị các tế bào hấp thu.

Khi mắc bệnh, điện từ trường của tế bào thay đổi làm mất cân bằng, mất quân bình. Vì vậy, cần tác động lên tế bào bằng tác nhân vật lý. Cách chữa bệnh của các nhà thôi miên, nhà ngoại cảm, nhân điện .. chính là họ tác động lên cơ thể bệnh nhân một nguồn năng lượng vật lý điện sinh học".

Đầu tiên, các nhà Y học Năng lượng (Pháp là một trong những nước phát triển về Y học Năng lượng) chẩn đoán bệnh bằng việc đo bề dày lớp hào quang bảo vệ. Nếu chiều dày đạt 40-60 cm thì sức khỏe bình thường; nếu thấp hơn 30 cm là mất cân bằng năng lượng nghiêm trọng; nếu chỉ còn 10-15 cm thì ở tình trạng ngất, bất tỉnh. (hãy quan sát lớp hào quang ngoài cùng của một người có ảnh hào quang khác nhau.

Tiếp đến, người ta nhìn vào các trung tâm lực (còn gọi đại huyệt hay luân xa) hoặc các đám rối thần kinh (plexus) để thấy sự chuyển động của các dòng, xoáy năng lượng. Nếu rối loạn dòng chảy năng lượng ở trung tâm lực này hay trung tâm lực khác tương ứng với đám rối thần kinh, người ta biết cơ quan hay tạng phủ ở đó có bệnh.

Ví dụ, nếu rối loạn dòng chảy năng lượng ở đại huyệt số 3 (luân xa 3) tương ứng đám rối thần kinh mặt trời (plexus selaire) thì hệ tiêu hóa không tốt; năng lượng cơ quan tiêu hóa như gan, mật, dạ dày, lách, bị hao hụt, chức năng chuyển hóa dinh dưỡng kém. Còn khi rối loạn về tổ chức thì hình hào quang bảo vệ có dạng gờ hoặc lõm.

Bác sĩ y học năng lượng và nhà ngoại cảm dùng bàn tay dò dọc cơ thể (dò cách không để thu nhận cảm giác khác nhau như nóng lạnh, tê, buốt, rần rần như kiến bò...), giải mã căn nguyên bệnh tật. Theo lý luận y học phương Đông, bệnh do thất tình (hỷ, nộ, ái, ố, bi, kinh, khủng) và lòng tham, sân, si làm tổn thương thần khí cũng như mất cân bằng âm dương của cơ quan, nội tạng.

Một nguyên nhân khác là năng lượng âm tính của người nào đó tác động, gây bệnh. Năng lượng âm tính đó phát ra từ con người bất hảo có tâm ác độc, từ cơn giận giữ hận thù. Những tình cảm này tạo thành xung năng lượng mạnh, "đánh" vào vỏ trường sinh học đối phương. Nạn nhân vô tình tiếp xúc với trường năng lượng âm tính đó sẽ có cảm giác mệt mỏi, bồn chồn, lo âu. Chính vì vậy mà ngày xưa, các cụ bà thường không cho người xấu vào thăm trẻ con mới sinh, sợ nhiễm năng lượng âm tính của họ.

Trong ngành Y học Bổ sung hiện có các bác sĩ y học năng lượng và bác sĩ Tâm linh, cũng như các nhà ngoại cảm, khí công, yoga thường dùng năng lượng sinh học mạnh của cơ thể mình chuyển ra 2 bàn tay để triệt tiêu "lỗ hổng" trường sinh học, vùng hào quang gờ, lõm hoặc nơi có cảm giác bệnh lý của bệnh nhân.

Những vùng này được bổ sung năng lượng đạt đến mức đầy đủ theo hằng số sinh lý bình thường. Lúc đó, chức năng tự điều chỉnh của tế bào, mô và cơ quan nội tạng đó sẽ tự động được phục hồi, nhờ đó mà bệnh sẽ được đẩy lùi một cách dễ dàng.

Ngoài ra, nhà Khí công, Hành giả (từ gọi những người tu tập theo các pháp môn hành Thiền, Yoga, Nhân điện, cảm xạ ..) ngoại cảm còn có khả năng nạp năng lượng sinh học vào ly nước trong để phá vỡ cấu trúc H2O thành nhiều ion - ( ion âm ) cho người bệnh uống. Nước đã nạp năng lượng ion âm có thể bảo quản từ 2 đến 3 ngày trong chỗ mát (không để trong tủ lạnh vì sẽ sẽ phá hủy cấu trúc thông tin năng lượng của nước).

Có thể nói, các bệnh đều xuất phát từ rối loạn cân bằng năng lượng trong trường sinh học. Chữa bệnh bằng cách truyền năng lượng là làm ổn định sự rối loạn đó và bổ sung năng lượng thiếu hụt của người bệnh, đồng thời tẩy sạch các kênh năng lượng (các kinh mạch) nằm dọc theo cột sống không để đoạn nào bị tắc nghẽn.

Nếu y học hiện đại truyền thống nhanh chóng bổ sung thêm phần Y học Năng lượng thì sẽ chữa được nhiều bệnh chưa chuyển thành triệu chứng thực thể (chiếm hơn 50%).

Nói thêm: Trong dân gian đã từng có những người thầy chữa từng chữa cho người bệnh bằng nước lạnh, nước lã, nhưng thực chất đó không phải là một loại nước lạnh thông, mà trong đó gồm có năng lượng, gồm các ion - ( ion âm ) được tạo ra của những vị Thiền sư, người có tâm từ, tình thương thật sự đối với người mắc bệnh. Nước có năng lượng có người gọi là nước Nhân điện. Điển hình có chữa bệnh bằng nước lạnh ở Việt Nam như cụ Trưởng Cần ở miền Bắc (Hà Nội) được nhà nước phong danh hiệu Nhà Văn Hóa Tấm Linh (năm 2010).

Theo Sức Khỏe & Đời Sống

Không có nhận xét nào: