Phật liền quay lại bảo La Vân rằng:
"Này La Vân con ơi! Gặp Phật ra đời rất khó, nghe được Chánh pháp rất khó, giữ được thân người là khó và đắc đạo cũng khó, mà con nay được thân người, lại gặp Phật ra đời cớ sao biếng lười, chẳng chịu nghe pháp vậy?".
La Vân bạch Phật rằng:
"Thưa Đức Thế tôn! Pháp Phật tinh diệu, tâm trí con còn non nớt đâu đặng nghe nổi pháp mầu của Đức Thế tôn. Trước con đã từng nghe, nay lại quên hết, luống nhọc tinh thần, không đặng một chút, và con nay tuổi còn nhỏ, tình ý hay buông lung, đợi đến chừng con tuổi lớn khôn, may ra có khác chút nào mới nghe pháp được".
Phật bảo La Vân:
"Muôn vật vô thường, thân người cũng khó giữ được, vậy ngươi có thể giữ được mạng ngươi đến lớn không?".
La Vân bạch Phật rằng:
"Dạ thưa Đức Thế tôn! La Vân con đây không thể giữ được, như Phật há chẳng giữ giùm mạng con ư?".
Phật bảo:
Phật bảo:
"Này La Vân! Ta còn không giữ được cho Ta huống chi là giữ giùm cho ngươi".
La Vân bạch Phật rằng:
"Luống nhọc theo pháp đã không đắc đạo, vậy công nghe pháp nào có ích cho người".
Phật lại bảo La Vân:
"Công trình nghe pháp dù đời nay tuy không đắc đạo, nhưng đời sau thọ thân trong ngũ đạo được nhiều lợi ích. Như Ta trước đã nói Bát Nhã trí tuệ cũng kêu là cam lộ, cũng kêu là vị lương y, cũng kêu là cầu cống, cũng kêu là chiếc thuyền to, người đã nghe chưa?".
La Vân bạch Phật:
"Thưa Đức Thế tôn! Con đã được nghe".
(Trích Kinh VỊ TẰNG HỮU THUYẾT NHÂN DUYÊN)
Nguồn: http://thuvienhoasen.org/
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét