Thứ Ba, 8 tháng 10, 2013

Thuyết tương đối của Einstein phải sửa đổi.

Trong Thuyết tương đối Albert Einstein đã nói rằng: Vận tốc ánh sáng là hằng số và bằng 300.000km/s đúng ở mọi hệ quy chiếu quán tính trong toàn vũ trụ, và nó là độc lập, không phụ thuộc vào nguồn chuyển động hoặc bất cứ cái gì. Năm nay là năm 2005, tri thức nhân loại đã phát triển cao hơn, sâu hơn so với năm 1905, do vậy chúng ta thấy điều Einstein đã nói như trên là không đúng.

Không cần phải dùng những phương trình toán học phức tạp, dài dòng hoặc những cách chứng minh lắt léo mà chỉ có những Viện sĩ hàn lâm khoa học mới hiểu, chúng ta sẽ chứng minh điều đó dễ dàng như sau:

Dù trên thực tế đã kiểm nghiệm rất nhiều lần Thuyết tương đối và công thức nổi tiếng E=m.c² của Einstein là đúng, nhưng vẫn có những mâu thuẫn không thể chấp nhận được giữa Thuyết tương đối và công thức E=m.c² để chúng ta phải sửa lại tính tuyệt đối của vận tốc ánh sáng.

Thật vậy, giả thiết có một hệ quy chiếu có khối lượng là m, năng lượng của hệ là E, chúng được biểu thị bằng công thức E=m.c² ( trong đó c: vận tốc ánh sáng), sau đó hệ chuyển động với tốc nhanh gần bằng vận tốc ánh sáng bay vào không gian vũ trụ. Theo Thuyết tương đối với tốc độ lớn như vậy khối lượng của hệ quy chiếu sẽ tăng lên rất lớn. Tương ứng với khối lượng tăng, trường lực hấp dẫn của hệ cũng tăng lớn nó sẽ bóp méo làm co không gian và trôi chậm thời gian của chính hệ đó. Lúc này khối lượng và năng lượng của hệ chuyển động sẽ là m’ và E’, biểu diễn theo cồng thức là E’=m’.c’². Theo Định luật bảo toàn năng lượng thì năng lượng của hệ quy chiếu khi đứng yên cũng như khi chuyển động sang trạng thái khác nó cũng sẽ vẫn phải bằng nhau nên E=E’, do đó m.c²=m’.c’².

Nhìn vào biểu thức đó, nếu vận tốc ánh sáng là hằng số không đổi c=c’=constant=300.000km/s thì Thuyết tương đối sẽ không đúng. Bởi lẽ khối lượng m’ của hệ không tăng mà theo lý thuyết nó sẽ phải tăng lớn để gây hiệu ứng biến đổi không gian, thời gian của hệ. ( Tại biểu thức m.c²=m’.c’² này chúng ta cũng đừng nhầm c’² là vận tốc chuyển động: v của hệ. Vì m và c² là không đổi nên khi c’² nếu là v tăng thì m’ sẽ giảm, như vậy lại trái với Thuyết tương đối là m’ sẽ phải tăng. Phải hiểu rằng công thức E=m.c² chỉ diễn tả sự biến đổi của các đại lượng vật lý (E; m; c) trong hệ quy chiếu chứ không thể hiện vận tốc của hệ. Hệ chuyển động lúc này là hệ quy chiếu quán tính. Do đó c’ không phải là vận tốc: v của hệ quy chiếu).

Để tính toán các đại lượng vật lý: (m’; c’) và vận tốc chuyển động của hệ quy chiếu chúng ta phải dùng tới biểu thức động năng chuyển động của hệ. Vì khối lượng có thể chuyển thành năng lượng, do đó: m.c².V²= m’.c’².V’²; → m.c²=m’.c’². (V’²:V²); vì so với hệ chuyển động V²=1 nên→ m.c²=m’.c’².V’². (Trong đó V là vận tốc của hệ đứng yên; V’ là vận tốc của hệ chuyển động)

Nhìn vào biểu thức, khi vận tốc V’ là nhỏ, xấp xỉ V, V≈V’=1; thì→ E=m.c²=m’.c’² → m=m’ và c²=c’²=constant. Như hệ của Niu-tơn .

Khi vận tốc của hệ chuyển động V’ lớn xấp xỉ với vận tốc ánh sáng c , V’²≈c² thì → E=m.c²=m’.c’².( c²≈V’²) → m’=m.c²=E ; khối lượng trở thành năng lượng. Do vậy c’ là vận tốc ánh sáng tại hệ chuyển động chứ không phải là vận tốc chuyển động của hệ. vận tốc của hệ là V’.

Tại biểu thức E=m.c²=m’.c’².( c²≈V’²); vì c’².V’²=c² chúng ta thấy khi V’² vận tốc của hệ tăng thì khối lượng m cũng tăng thành m’ như trong Thuyết tương đối. Phải hiểu sâu hơn khi m’ tăng thì vận tốc ánh sáng c’² phải giảm.

Tại hệ đứng yên chúng ta dùng công thức E=m.c², nhưng để tính các đại lượng vật lý m’ và c’ thì phải dùng công thức E=m’.c’².( c²≈V’²). Còn tại hệ chuyển động dùng công thức E=m’.c’².

Thuyết tương đối và công thức E=m.c² đều đúng thì vận tốc ánh sáng sẽ không phải là hằng số và không thể không biến đổi khi hệ quy chiếu biến đổi trở thành hệ quy chiếu khác trong vũ trụ. Vì rằng tại biểu thức m.c²=m’.c’², khi khối lượng m tăng lên thành m’ vận tốc ánh sáng c² sẽ giảm xuống thành c’². Nói cách khác khi m → m’÷ ∞ thì c²→ c’²÷ 0 , và ngược lại, khi m→m’÷0 thì c²→c’²÷∞ .

Einstein 
Để dễ hiểu hơn, giả sử nếu bạn ngồi trên hệ quy chiếu từ khi nó chưa chuyển động (E=m.c²) đến khi nó chuyển động nhanh gây ra hiệu ứng biến đổi không gian, thời gian (E’=m’.c’²). Trong cả hai trường hợp đó bạn sẽ không thấy sự biến đổi nào của m và c cả, lúc nào bạn cũng thấy chỉ có biểu thức E=m.c² là đúng mặc dù sự thực là không gian và thời gian của hệ chuyển động đã khác với khi hệ chưa chuyển động. Nhưng tôi đứng nguyên một chỗ (E=m.c²), tôi lại thấy khi hệ của bạn chưa chuyển động trạng thái đó là (E=m.c²), khi đã chuyển động trạng thái của hệ lại biến thành (E’=m’.c’²). Tôi khẳng định là m.c²=m’.c’² , c trở thành c’, m trở thành m’, chúng liên quan rất chặt chẽ với nhau trong một hệ quy chiếu. 

Không những thế, dù Thuyết tương đối là đúng thì khoa học vật lý và kể cả Einstein cũng không có quyền phát biểu: vận tốc ánh sáng là hằng số và bằng 300.000km/s đúng ở mọi hệ quy chiếu quán tính trong toàn vũ trụ. Vì rằng hệ quy chiếu chuyển động nhanh của Einstein cứ cho là hệ quy chiếu quán tính để có vận tốc ánh sáng bằng 300.000km/s tại đó thì đơn vị tính km/s đó lấy ở hệ quy chiếu nào? Do vận tốc ánh sáng c=constant nên bằng với vận tốc ánh sáng tại hệ đứng yên không có hiệu ứng biến đổi không gian, thời gian và lấy đơn vị tính km/s tại hệ đó, thế thì tại hệ chuyển động có không gian và thời gian biến đổi các đại lượng vật lý không gian và thời gian đó bị thừa, không biết dùng vào việc gì chăng? Còn nếu lấy đơn vị tính tại hệ chuyển động của Einstein để các đại lượng vật lý không gian và thời gian đã biến đổi đó đỡ bị thừa thì vận tốc ánh sáng tại đó lại không phải là 300.000km/s. 

Những mâu thuẫn hết sức ngớ ngẩn và dễ thấy đó buộc chúng ta phải có kết luận rằng: vận tốc ánh sáng là hằng số và bằng 300.000km/s chỉ đúng trong từng hệ quy chiếu riêng rẽ, nó không phải là hằng số và bằng 300.000km/s nếu so sánh với các hệ quy chiếu khác như các hệ quy chiếu có không gian và thời gian biến đổi của Einstein. Nếu không có biện pháp chỉnh sửa thì Tính tương đương giữa các hệ quy chiếu quán tính bị phá sản, và các định luật vật lý của ông Niu-tơn sẽ không phải là hệ quả của Thuyết tương đối do ông Einstein sáng tạo. Thuyết tương đối của Einstein không phải là sai, nhưng nó chưa đầy đủ vì nó chưa mô tả rõ ràng sự liên hệ giữa các hệ quy chiếu khác nhau trong vũ trụ. Vì thế tất nhiên tri thức nhân loại bị giới hạn, dẫn đến những lầm lỗi trong nhận thức để sự phát biểu của khoa học về thế giới tự nhiên rất lủng củng và đầy mâu thuẫn.

Để sửa lại những nhầm lẫn đó, chúng ta phải bổ sung thêm tiên đề : 3 đại lượng vật lý ( không gian: km ; thời gian: s ; vận tốc ánh sáng: km/s ) liên quan chặt chẽ với nhau trong một hệ quy chiếu. Nếu hệ quy chiếu có sự biến đổi thì cả 3 đại lượng vật lý đó phải cùng biến đổi để tạo nên quy luật vật lý tương đương với các quy luật vật lý tại các hệ quy chiếu khác. Như thế khoa học vật lý và Einstein mới có quyền phát biểu: vận tốc ánh sáng là hằng số và bằng 300.000km/s đúng ở mọi hệ quy chiếu quán tính trong toàn vũ trụ tính theo đơn vị tính không gian, thời gian tại các hệ quy chiếu quán tính đó.

Cuối cùng, chúng ta muốn nói rằng sự bổ sung của tiên đề trên sẽ giúp cho tri thức nhân loại có cách nhìn nhận mới về Thuyết tương đối của Einstein và về thế giới tự nhiên đầy bí ẩn. Tiên đề bổ sung này là chân lý hiển nhiên như nhà khoa học Galilê đã phát biểu: Trái đất đang quay quanh Mặt trời chứ không phải Mặt trời đang quay quanh Trái đất.

Lê Văn Cường
Nguồn: đaophatngaynay

Không có nhận xét nào: