Kinh Hoa Nghiêm là một trong những bộ kinh quý giá nhất của Đại Thừa. Chính bộ kinh nầy do Đức Phật Thích Ca thuyết giảng ngay sau khi Ngài thành Chánh giác. Trong khoảng 49 ngày ngồi tư duy dưới gốc cây Bồ đề, Ngài ở trong định “Hải Ấn Tam Muội” và hiện ra thân tướng Pháp Thân Đại Nhật Như Lai mà nói ra bộ Kinh Hoa Nghiêm nầy để hóa độ cho các vị Bồ tát từ ngôi Sơ Địa trở lên. Đức Phật nói Kinh Hoa Nghiêm trong 21 ngày, nhưng Ngài nói ở đây là nói trong thiền định bởi vì 21 ngày của cuộc sống vật chất theo đời thường thì tất nhiên quá ngắn ngủi. Còn 21 ngày của tư duy thiền định thì thật lớn lao không thể nào tính được. Một tâm niệm trong thiền định, Bồ Tát có thể cứu độ được vô số chúng sanh. Cũng vì ý nghĩa quá cao siêu đó nên Kinh nầy đã không được cho phổ biến mà đem đi cất giữ tại cung điện của Long Vương. Cho mãi đến khoảng 600 năm sau khi Đức Phật nhập diệt, thì có Bồ tát Long Thọ ra đời. Vì do lòng khao khát cầu Chánh pháp, Ngài đã dùng thần thông xuống tận Long Cung và lưu lại đây trong 90 ngày để đọc tụng sao chép và mang về san định lại rồi cho phổ biến bộ kinh vĩ đại nầy.
Không đến không đi, Xuyên qua tất cả, Trùm khắp Vũ Trụ, Đó chính là Ta. (Sư Định Quang)
Thứ Sáu, 5 tháng 9, 2014
GIÁO LÝ NGHIỆP
A- Dẫn nhập
Trong kinh Majjhima Nikàya (Trung Bộ), Đức Phật dạy rằng: "Con người là chủ nhân của nghiệp, là kẻ thừa tự nghiệp. Nghiệp là thai tạng mà từ đó con người được sinh ra; nghiệp là quyền thuộc, là nơi nương tựa" (Owners of their karma are the beings, heir of the karma. The karmar is their womb from which they are born, their karma is their friend, their refuge - 155). Như thế, sự hiện hữu của mỗi con người đồng thời là sự hiện hữu của nghiệp thiện và bất thiện từ (vô lượng kiếp) quá khứ. Mỗi con người cá thể là điểm trung tâm của nghiệp; ngoài mỗi cá thể ấy sẽ không có bất kỳ một cái nghiệp nào được bàn đến.
Thứ Năm, 4 tháng 9, 2014
Đức Phật không trả lời những câu hỏi siêu hình
Đức Phật tùy cơ thuyết pháp, Ngài không dùng những gì mang tính huyền hoặc để thuyết giảng, cũng không trả lời bằng cách phô trương kiến thức, mà với lòng từ bi và trí huệ, Ngài chú ý vào thực tiễn để giáo hóa chúng sanh, đưa họ ra khỏi mê hoặc cố chấp, giúp người vấn nạn đi vào con đường chánh đạo.
Tông chỉ chung của Đạo Phật là phá chấp
Toàn bộ giáo pháp của Đức Phật dù liễu nghĩa hay bất liễu nghĩa đều là phương tiện để hướng tới một tâm thái, một hành động giác ngộ mà chúng ta tạm gọi là tông chỉ của Đạo Phật, nó có thể diễn tả đầy đủ và chính xác chỉ bằng hai chữ “phá chấp”. Nếu hiểu được ý nghĩa của hai chữ này thì hiểu được Đạo Phật, còn nếu không thì chỉ là đàm huyền luận diệu một cách vô bổ, thực tế chỉ là đứng ngoài cửa chứ chưa vào nhà.
Thứ Hai, 1 tháng 9, 2014
QUA CỬA CHUYỂN TIẾP (3)
Ngày
nay một số lớn người Mỹ có thái độ và niềm tin về những gì sẽ xảy đến
với bản thân họ sau khi chết có rất nhiều thay đổi sâu xa.
Sau
khi một số y bác sĩ trình bày những bài thuyết giảng, những bài báo và
cả luận án cũng như nghiên cứu về vấn đề kề cận với cái chết, các nhà
báo bất đầu đổ xô đi săn lùng những đề tài vừa kể. Năm 1982, viện
Gallup đã mở một cuộc thăm dò rộng rãi khắp nước Mỹ về những hiện tượng
của vấn đề cận tử. Kết quả, viện này đã tham khảo được 8 triệu người Mỹ
đã có lần Chết đi và Sống lại.
QUA CỬA CHUYỂN TIẾP (2)
NGƯỜI CHẾT THƯỜNG THẤY LẠI BẠN BÈ NGƯỜI
THÂN ÐÃ QUA ÐỜI TRƯỚC ÐÓ NHƯ THẾ NÀO?
Họ sẽ thấy nhiều hình ảnh tùy vào nghiệp
lực mà họ đã gây ra lúc còn sống như trước đó đã tạo nhiều nghiệp ác thì họ
sẽ thấy những hình ảnh ghê rợn, có khi thấy người bị họ tàn hại trước đó xuất
hiện đòi mạng hay kêu van. Nếu khi sống họ đã làm việc thiện thì sẽ thấy
cảnh an lạc, thanh tao, êm ả...
Nhiều người có lần chết đi sống lại
đã kể rằng, họ đã thấy những người bà con, bè bạn xuất hiện - và những người
này là những người đều đã chết cả rồi.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)