Thứ Tư, 6 tháng 7, 2022

(49) THỰC HÀNH PHÓNG SINH.

"Phóng sinh là phát tâm từ bi đưa đến hành vi cứu sinh chúng sinh thoát khỏi sự nguy hiểm, nạn bị giam giữ, sự đau khổ thân xác và sự chết. Đối với người thực hành phóng sinh thì phóng sinh là hành vi cứu sinh chúng sinh thoát khỏi sự nguy hiểm, nạn bị giam giữ, sự đau khổ thân xác và sự chết. Hành vi phóng sinh giúp người phóng sinh phát tâm từ bi, tăng trưởng tâm từ bi, đây là kết quả quan trọng bậc nhất. Hành vi phóng sinh giúp người phóng sinh được nhiều phước báu vì những chúng sinh được cứu sinh đó và những chúng sinh có liên quan đem lại cho người phóng sinh, đây là kết quả bậc thứ. Đó là nhân quả của hành vi phóng sinh." (Pháp Không Chân Như)
***
Như Xuân: Bạch Thầy! Con thấy có nhiều người thường mua những con chim sẻ, chim bồ câu đem về chùa nhờ các thầy cúng rồi phóng sinh. Cũng có người phóng sinh trong 49 ngày cho người thân đã mất. Con hỏi họ mua ở đâu mà có nhiều vậy. Họ nói họ đặt mua ở các cửa hàng bán chim. Đặt trước khoảng 4 đến 5 ngày thì sẽ có chim. Muốn mua bao nhiêu cũng có. Con nghe họ nói vậy thì con không đồng tình với họ. Họ cho rằng con chấp mê bất ngộ. Vậy thì con có sai không Thầy? Xin Thầy chỉ dạy cho con. 
Pháp Không Chân Như: Như Xuân! Sự không đồng tình của cô là đúng. Vì sao hành động phóng sinh của họ như vậy là không lợi ích mà còn đem lại nghiệp chướng cho họ?
Này Như Xuân! Phóng sinh là phát tâm từ bi đưa đến hành vi cứu sinh chúng sinh thoát khỏi sự nguy hiểm, nạn bị giam giữ, sự đau khổ thân xác và sự chết. Đối với người thực hành phóng sinh thì phóng sinh là hành vi cứu sinh chúng sinh thoát khỏi sự nguy hiểm, nạn bị giam giữ, sự đau khổ thân xác và sự chết. Hành vi phóng sinh giúp người phóng sinh phát tâm từ bi, tăng trưởng tâm từ bi, đây là kết quả quan trọng bậc nhất. Hành vi phóng sinh giúp người phóng sinh được nhiều phước báu vì những chúng sinh được cứu sinh đó và những chúng sinh có liên quan đem lại cho người phóng sinh, đây là kết quả bậc thứ. Đó là nhân quả của hành vi phóng sinh.
Một hành vi đưa chúng sinh này từ sự an toàn đến sự nguy hiểm thì không phải là hành vi phóng sinh. Hành vi này đem đến sự oán thù của chúng sinh này và những chúng sinh có liên quan đối với kẻ có hành vi kia, cho dù kẻ đó, sau đó lại giải vây sự nguy hiểm đó của chúng sinh này.
Một hành vi đưa chúng sinh này trong khi không bị giam giữ đến bị giam giữ thì không phải là hành vi phóng sinh. Hành vi này đem đến sự oán thù của chúng sinh này và những chúng sinh có liên quan đối với kẻ có hành vi kia, cho dù kẻ đó, sau đó lại giải vây nạn giam giữ cho chúng sinh này.
Một hành vi đưa chúng sinh này từ sự bình an đến sự khổ đau thân xác và sợ hãi thì không phải là hành vi phóng sinh. Hành vi này đem đến sự oán thù của chúng sinh này và những chúng sinh có liên quan đối với kẻ có hành vi kia, cho dù kẻ đó, sau đó lại giải thoát sự khổ đau thân xác và sự sợ hãi của chúng sinh này.
Một hành vi đưa chúng sinh này đang sống dẫn đến cái chết thì không phải là hành vi phóng sinh. Hành vi này đem đến sự oán thù của chúng sinh này và những chúng sinh có liên quan đối với kẻ có hành vi kia.
Hành vi trực tiếp gây ra, hoặc gián tiếp, hoặc có nhu cầu mà nhu cầu đó dẫn đến hành vi trực tiếp của kẻ khác đều là hành vi được nói đến ở trên.
Hành vi phóng sinh mà trong tâm của kẻ phóng sinh có sự mong muốn kẻ khác biết hành vi phóng sinh của mình, khen ngợi hành vi phóng sinh của mình, hoặc cần được kẻ đó trả ơn hoặc kẻ liên quan giúp đỡ lại mình, đem lại phước báu cho mình thì kẻ đó không có được lợi ích về công đức. Vì kẻ này đang phát triển tâm ham muốn và thỏa mãn sự mong muốn của mình. Tâm từ bi của kẻ này không tăng trưởng. Nên chẳng được công đức.
Như Xuân hãy đặt mình vào chúng sinh được phóng sinh kia thì sẽ hiểu lời nói của tôi.
Phàm làm việc gì đưa đến sự tăng trưởng tâm từ bi, hỷ xả và trí huệ của chính mình chính là việc làm đưa đến công đức cho chính mình.
Phàm làm việc gì đưa đến sự tri ân của kẻ khác dành cho mình (tự tri ân chứ không phải mình muốn) và được thiên thánh thần tán thán và hộ trì là việc làm đưa đến phước báu cho chính mình.
Như Xuân: Bạch Thầy! Khi con thấy chúng sinh ấy bị nhốt trong lồng, bị che kín vải chờ đến giờ mới được thả ra. Lúc ấy có một số bị chết, một số không còn sức để bay. Con thấy rất tội. Nhưng con chỉ là Phật tử bình thường nên họ cho rằng con không hiểu biết. Con mong thầy nên giảng cho các Phật tử hiểu rõ vấn đề phóng sinh. Chứ con thấy nhiều thầy vẫn chấp nhận việc làm ấy. 
Pháp Không Chân Như: Ý của Như Xuân là gì mà tôi không hiểu.
Như Xuân: Ý của con là nhiều người không hiểu về cách phóng sinh. Còn các thầy không hướng dẫn cho Phật tử. Con mong Thầy giảng cho Phật tử biết.
Pháp Không Chân Như: Quý thầy, không phải ai cũng biết chánh pháp, biết chánh pháp cũng chưa hành đúng chánh pháp. Phật tử tại gia thì càng nhầm lẫn nhiều hơn.
Ở trên tôi đã giảng cho cô rồi. Ngoài ra còn phẩm Trì giới không sát sanh, Lý công đức và phước báu, Nghiệp báo luân hồi, Tạo nghiệp và giải nghiệp mà tôi đã giảng trước đây.
Cô cần tôi giảng thêm điều gì nữa thì cứ hỏi cho cụ thể. 
Những gì cần nói, tôi phải nói. Người khác có chịu nghe, chịu hiểu, chịu hành hay không thì do họ quyết định. Tôi không làm thay họ được.
Cô hãy chia sẻ lời giảng của tôi đến với họ.
Như Xuân: Mô Phật! Con đã hiểu ý Thầy. Con có gì sai mong thầy hoan hỷ.
(Kết tập: Hoàng Lạc) 

Không có nhận xét nào: