Không đến không đi, Xuyên qua tất cả, Trùm khắp Vũ Trụ, Đó chính là Ta. (Sư Định Quang)
Thứ Năm, 30 tháng 10, 2014
NGÔN TỪ VÀ CÁCH HÀNH VĂN CỦA NHỮNG VỊ GIÁC NGỘ
Sự khác biệt giữa cách hành văn của những vị Giác Ngộ và của người cầm bút bình thường là gì? Nhìn vào ngôn ngữ họ đã sử dụng.... Lão Tử viết bằng cổ ngữ Trung hoa. Chữ tượng hình cổ xưa của Trung Hoa có thể chứa đựng nhiều ý nghĩa khác nhau trong cùng một chữ. Cho nên câu viết của ông ta gián tiếp đầy sự sống động. Sống động là vì nó biến chuyển theo cách hiểu khác nhau dựa vào kinh nghiệm đời sống riêng tư của người đọc. Mười người cùng đọc một bản chính sẽ có mười cách thông hiểu khác nhau. Đây chính là cái gọi là đầy sự sống.
TRÁI ĐẤT NÀY LÀ CỦA CHÚNG MÌNH
Một phụ nữ Mỹ gốc Iran bà Ansari bay lên vũ trụ nói trái đất khi thấy “Hành tinh này sao mà đẹp thế, quay chầm chậm trên chính nó, dưới tia nắng nóng của mặt trời, hành tinh thật thanh bình đầy sức sống, không có dấu hiệu nào của chiến tranh, không có dấu vết của biên cương hoặc của xung đột, chỉ có vẻ đẹp thuần tuý mà thôi.”
Thứ Hai, 27 tháng 10, 2014
Nguyễn Du
Nguyễn Du (1766-1820) hiệu là Tố Như, Thanh Hiên, là con ông Nguyễn Nghiễm, làng Tiên Điền, huyện Nghi Xuân (Nghệ Tĩnh), văn chương vượt hẳn bạn bè, nhưng học vị chỉ là tam trường (tú tài). Nguyễn Du gặp nhiều khó khăn hồi con thanh niên. Mười một tuổi mồ côi cha, mười ba tuổi mất mẹ, suốt đời trai trẻ ăn nhờ ở đậu: hoặc ở nhà anh ruột (Nguyễn Khản), nhà anh vợ (Đoàn Nguyễn Tuấn), có lúc làm con nuôi một võ quan họ Hà, và nhận chức nhỏ: chánh thủ hiệu uý.
Chủ Nhật, 26 tháng 10, 2014
Thứ Sáu, 24 tháng 10, 2014
Đường xưa mây trắng
Có thể khẳng định rằng những đóng góp của các tôn giáo nói chung và Phật giáo nói riêng luôn có những giá trị thiết thực, cao quý trong việc điều chỉnh hành động và lối sống xã hội. Để thể hiện sự đóng góp ấy, nhiều tác giả tâm huyết đã cho ra đời những tác phẩm có ý nghĩa đạo đức, và giá trị nhân văn sâu sắc. "Đường xưa mây trắng" là một trong những tác phẩm ấy.
Hạnh phúc mộng và thực
Ta không thấy một Pháp nào khác, này các vị khất sĩ, có thể đưa đến bất lợi lớn như là tâm không được điều phục, không được hộ trì, không được phòng hộ, không được bảo vệ. Tâm không được điều phục, không được hộ trì, không được phòng hộ, không được bảo vệ, này các vị khất sĩ, sẽ đưa đến những bất lợi lớn. Bất lợi lớn ở đây có nghĩa là những đau khổ cho chính bản thân và cho những người chung quanh. "Ta không thấy một Pháp nào khác, này các vị khất sĩ, có thể đưa đến lợi ích lớn như là tâm được điều phục, được hộ trì, được phòng hộ, được bảo vệ. Tâm được điều phục, được hộ trì, được phòng hộ, được bảo vệ, này các vị khất sĩ, sẽ đưa đến những lợi ích lớn. Lợi ích lớn ở đây là hạnh phúc cho chính mình và cho những người chung quanh. Khi tu, ta tu với cái tâm của ta, nghĩa là ta điều phục, bảo vệ, và hộ trì cái tâm của ta. …”.
(Trích phần đầu bài Pháp thoại khai giảng khóa tu mùa Thu năm 1994)
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)